CON ĐƯỜNG LÀNH BỆNH

(PST 62)

(Xem Con Đường Lành Bệnh từ Đầu trong Mục Sách Dịch)

 

Cuối cùng, bạn đã chấp nhận sự kiện là con người có thể trở nên toàn thiện. Đây là một trong những bước sinh tử trên con đường đi tìm cái bản thể trọn vẹn. Mà bạn cũng cần giữ trong trí là để có được viên ngọc quí ấy, khi này hay khi khác bạn cần chuẩn bị để từ bỏ nhiều điều ít giá trị hơn, và có cố gắng thực lòng đi theo lời khuyên của những ai tiến xa hơn bạn về mặt tinh thần, ai mà qua bao thời đại, đã hiến đời mình cố công khai sáng nhân loại.
Nhưng ở đây tôi muốn nhấn mạnh rằng có hiểu biết về chỉ dạy của họ không mà thôi thì chưa đủ; ngay cả minh triết trong kinh điển hoặc gương của những Đấng Cao Cả cũng chưa đủ. Tất cả đều là chỉ dẫn vô giá vì chúng trưng ra những khía cạnh của con Đường  chung  và duy nhất đúng thực dẫn tới việc thoát khỏi bệnh tật, đau khổ và tuyệt vọng.
Dầu vậy các lời dạy này cũng có thể thành trở ngại và nguy hiểm, nếu người tầm đạo tự ràng buộc mình về mặt tình cảm hoặc cuồng tín vào bất cứ lời nào và gạt bỏ mọi điều khác. Điểm chính yếu là khi đã tìm ra cách riêng biệt thích hợp nhất cho tâm tình và quan điểm của mình, anh nên sống nó, áp dụng vào từng chi tiết nhỏ nhất của cuộc sống, dù xem ra không đáng kể thế mấy. Bởi trừ phi lời dạy có thể được kinh nghiệm trong hành động và thấy là có tác dụng, anh không thể biết là chọn lựa của mình đúng hay sai. Nói cho cùng thì điều này là thử nghiệm duy nhất có giá trị trong bất cứ thí nghiệm nào.
Một khi đã chọn con đường rõ ràng và phương pháp mà nó khuyến dụ được chứng tỏ là hữu hiệu, thì sự thành công của con đường tùy thuộc hoàn toàn vào việc thực hành lời dạy với lòng kiên nhẫn, chịu đựng, quyết tâm và tin tưởng. Tin tưởng, và tôi không có ý nói niềm tin mù quáng là điều cần yếu vì cho dù bạn vấp ngã bao lần, cho dù khó khăn mà bạn phải đối đầu có khắc nghiệt ra sao, và cho dù phải trải qua thời gian dài vô kể mới thấy được tiến bộ đích thức nào, bạn phải tiếp tục giữ tin tưởng là bạn, như bao con người khác, có thể trở nên toàn thiện và mục tiêu ấy có thể đạt được.
Hãy nhắc chính mình khi có nghi ngờ nổi lên, rằng minh triết qua các thời đại nhất quyết rằng con người là Phật chưa thành, và vận mạng của ta là trở thành Thượng Đế với ý thức trọn vẹn.
Vậy hãy bước đi dũng mãnh trong thung lũng tối tăm, mắt dán chặt vào ánh đèn mời gọi đằng trước, trang bị với tất cả những gì bạn đã thu thập được, cho bạn sự hiểu biết và an lòng.
Bởi tới cuối bạn đã kinh nghiệm, dù chỉ trong một giây ngắn ngủi, không phải về lý thuyết mà là chân lý sống động, điều mà việc kết hợp với linh hồn bạn có thể mang lại. Hiểu biết ấy không bao giờ mất đi trọn hoặc bị lãng quên, cho dù dĩ nhiên là nó có thể tạm thời bị áp lực của thế gian che khuất và chìm vào hư vô.
Đừng để chuyện ấy diễn ra nữa. Vì nó đã xẩy ra cho bạn một lần trong quá khứ. Khi đó bạn có biết những chân lý này; bạn lại còn cố gắng hành động theo chúng. Nhưng bạn quên. Khói sương của ý chí, tham vọng, lòng thù ghét tràn vào và xóa tan mọi ký ức về đỉnh cao chói lọi và con đường đi tới chúng. Nhưng hiểu biết nằm che dấu bên dưới như là kho tàng bị đá rơi che phủ, cho tới khi cuối cùng Linh Hồn phải có một động lực mạnh mẽ, để nhu cầu cần được trợ giúp lớn đến mức làm sống lại ký ức mờ nhạt về những điều có lần đã biết. Ấy là lý do cho cuộc đời khó khăn của bạn trong kiếp này.
Có một thay đổi tâm thức trong kiếp vừa rồi của bạn xa đến mức làm cho ký ức mờ nhạt, và ước nguyện mơ hồ được khơi dậy trong tâm bạn từ thuở nhỏ. Nhưng việc cũng là do nỗ lực đặc biệt để gợi nhớ đã được thực hiện trong một kiếp trước, khiến cho bạn có thể có được giúp đỡ lúc này, và cho phép có phương pháp chỉ dạy đặc biệt qua một trung gian.
Có câu cách ngôn xưa nói rằng khi học viên sẵn sàng thì vị thầy xuất hiện.
Vị ‘thầy’ đó có thể có nhiều hình thức, như một chớp sáng làm tỏ ngộ, một đoạn văn trong sách, một người bạn chỉ đường. Nhưng bởi chỉ những gì giống nhau mới hiểu được nhau, chạy quanh đi tìm một ‘guru’ như nhiều người làm là chuyện hoài công. Thường khi nếu có ai xưng là thầy thì họ không gì hơn là phản ảnh của lòng kiêu ngạo, hoặc kiêu hãnh thầm kín nơi người mong cầu. Trong bất cứ trường hợp nào, không phải phàm ngã hướng dẫn ai sẵn sàng nhận chân lý và chỉ dạy tới đúng chỗ, mà là Linh Hồn.
Nay bạn đã được cho thấy cách khởi sự tiến trình chữa lành bệnh hẳn cho mình. Bạn sẽ nhận được trợ giúp để có thể tiếp tục dùng thân xác này cho đến bao lâu mà nhân quả cho phép và linh hồn bạn thấy cần. Thực vậy, cho tới khi nào bạn tới cuối của điều gì bạn có thể đạt được trong phàm ngã hiện thời.
Trong lúc này bạn sẽ được hướng dẫn tới những ai chữa bệnh ở cõi trần, ai trong ngành y khoa mà bạn tin tưởng. Họ sẽ giữ cho bạn có đủ sức khỏe, cho phép bạn tiếp tục công việc của mình ở cõi trần cho tới bao lâu mà bạn cần. 
Có một điều tôi muốn lưu ý bạn. Đừng tưởng rằng bạn hẳn phải độc đáo về mặt nào đó để có được kinh nghiệm mà tôi tạm gọi là sự trợ giúp và tập luyện nhân tạo; hoặc rơi vào ảo tưởng là bạn có được ân huệ đặc biệt. Trong cõi mà linh hồn sinh hoạt thì không có ân huệ. Không ai nhận được nhiều hơn hay ít hơn họ xứng đáng được nhận trong một lúc nào đó, trên chặng đường dài qua thời gian hay nhu cầu trong giai đoạn phát triển hiện nay của họ.
Trong bất cứ trường hợp nào, nỗ lực đặc biệt để có được liên lạc như thế này không hề chỉ làm cho phàm ngã của ai được nhận mà thôi. Mục đích của nó rộng hơn thế. Cơ hội đến với ai có viễn kiến và được họ nắm lấy; cơ chế thích hợp có sẵn và được họ dùng. Khi có nhu cầu lớn lao để đánh tan những lực của thuyết duy vật như thấy ngày nay, ta phải sử dụng mỗi vũ khí cho dù bất toàn ra sao đi nữa.
Tôi đã vạch ra là hiện giờ nhân loại đang ở điểm thấp nhất của thuyết duy vật, và vì thế đang trải qua một giai đoạn khủng hoảng trầm trọng chưa hề có. Nó có nghĩa là một điểm ngoặc trong cuộc tiến hóa, nếu đa số nhân loại có thể được khơi dậy khỏi lòng thờ ơ về mặt tinh thần, và có thể vươn lên nắm lấy cơ hội được giác ngộ mà cơn khủng hoảng như thế mang tới.
Nhưng mọi chuyện tùy thuộc là ai có viễn kiến có khơi đủ năng lực tinh thần để chống chọi với những lực đen tối của tham lam, tư lợi, bạo hành và mù quáng, bằng không những lực này có thể nhận chìm thế giới vào các tai họa khủng khiếp mà nhân loại chưa hề trải qua. Do ý thức về hiểm họa này mà mỗi hiểu biết tinh thần, mỗi thiện chí, mỗi tiến bộ về liên hệ sâu hơn và có kết quả hơn giữa các nước và cá nhân, nói tắt là mọi việc gì làm hợp nhất và có hòa điệu, được kích động và khích lệ bất cứ khi nào những vị trông coi và tìm cách hướng dẫn nhân loại nhận ra được.
Hệ quả là bất cứ ai có thể được khơi dậy khỏi việc chìm đắm vào cái tôi, thì được cho có trợ giúp đặc biệt và khích lệ để dự vào việc làm đích thực là sự cứu rỗi.
Đó là lý do trong những bài nói chuyện này, tôi thường xuyên nhấn mạnh đến nhu cầu cho bạn nhận biết và chấp nhận trách nhiệm của mình, như là tế bào trong cơ thể của nhân loại, và làm việc để biến nó thành tế bào mạnh khỏe tỏa ra ánh sáng và sức sống.
Đề nghị tạ ơn đối với tất cả những gì được nhận có nghĩa nay bạn phải làm việc không ngừng, để xứng đáng đóng vai trò ngày càng lớn lao hơn trong nỗ lực tinh thần vĩ đại này, nhằm cứu vớt nhân loại.
Bạn có khả năng làm được điều ấy trong môi trường chuyên biệt của mình, qua đó bạn có thể phổ biến hiểu biết về sự chữa lành đúng thực và chỉ dạy đã cho bạn. Bằng cách đó bạn cũng có thể giúp làm mở rộng những dòng suối tình thương và quyền lực hiện đang tuôn tràn vào địa cầu trong thời điểm này, nhằm củng cố tất cả những ai có thiện tâm hiện đang làm việc ở đây theo những đường lối của mình để hợp tác, dù họ có biết hay không, với mọi ai khác ở những cảnh giới cao hơn, ai đang chiến đấu cho nhân loại.
Và khi có vẻ như đó là công tác vô vọng, và bạn tuyệt vọng như sẽ thường thấy vậy với sự bất lực của chính mình và thiếu khả năng; khi làn mây đen tức những đau khổ của nhân loại đe dọa làm ngợp bạn, hãy nhớ rằng khi liên minh với lực của sự sáng là bạn cũng đang làm việc không những cho hạnh phúc và an bình lớn lao hơn kiếp sống của mình hiện giờ, mà còn luôn cả cho kiếp tới. Bạn không phải chỉ tìm cách làm toàn thiện điểm linh quang nhỏ bé mà bạn là, hầu cho nó có thể chiếu ánh sáng vào thế giới tăm tối, hoang mang và hỗn loạn chung quanh bạn, mà còn để nó có thể thành tia sáng trong trẻo và chói lọi trong tương lai.
Hãy nhớ lại lời nói của đức Jesus mà tôi thường nhắc với bạn:
- Ai có sẽ được cho có thêm.
Khi bạn nỗ lực dùng trọn hiểu biết mà bạn kêu gọi giúp mình trên đường  với quyết tâm, minh triết và can đảm nhiều hơn vì nhiều khi phải cần có can đảm, bạn sẽ phát triển khả năng nhận được nhiều hơn từ kho vô tận trong kho tàng vũ trụ của tinh thần.
Nay tôi, vị thầy mà bạn kêu gọi đến với mình do đã sẵn sàng trong tâm để chấp nhận và áp dụng cách chữa phổ quát cho mọi hình thức bệnh tật, phải rời bạn.
Nhưng sự thật là không lúc nào bạn không có thầy, trừ phi bạn tự tách rời mình khỏi Tiếng Nói nội tâm mà mỗi vị thầy và người chữa trị tâm linh là đại diện. Bởi tất cả họ là biểu tuợng theo trình độ của họ những khía cạnh của quyền lực cứu rỗi lớn lao, cái vốn khởi sự ngay từ đầu con đường của nhân loại trong vật chất đậm đặc, để giải thoát họ khỏi vòng vô minh của nó. Tiếng của chúng nói qua mỗi linh hồn riêng rẽ đến phàm ngã đã học cách chăm chú lắng nghe; thực vậy, về một mặt nào đó, tất cả chúng là âm vang yếu ớt của một Tiếng Nói, của nhà y sĩ thiêng liêng, tinh thần đức Chúa.
Trọn nỗ lực của tôi trong những bài giảng này là khiến bạn tiếp xúc với tính chất đặc biệt của bạn trong Tiếng Nói phổ quát ấy. Công việc của bạn từ nay là giữ cho đường liên lạc rộng mở.
Linh hồn của bạn, vị thầy của riêng bạn, quả thực còn gần hơn tay chân và hơi thở, sẽ không bao giờ rời bạn, cho dù bạn có thể làm ngơ nó. Làm sao nó bỏ rơi bạn được ? Nó là cái ngã đích thực của bạn.
Vậy, hãy trụ càng thường càng tốt vào chỗ yên lặng để tập cho tai trong lòng phân biệt được giọng nói này trong những tiếng kêu gào tranh nhau bên trong và bên ngoài bạn. Hãy học cách hướng về độ dài sóng này để khi cần bạn luôn luôn có thể dễ dàng tiếp xúc với một phần của chính bạn, sáng suốt hơn phàm ngã, là điều bạn bị chôn sâu trong biết bao thời đại.
Nhưng khi bạn lắng nghe, xin hãy nhớ lời khuyến cáo khi trước của tôi. Trong một thời gian dài tới đây bạn phải giữ để không nghe những gì mà các khuynh hướng trong con người bạn muốn bạn nghe. Hãy dùng trí thông minh, lương tri cũng như là trực giác của mình. Bạn đều cần hết chúng để ngăn không cho những ước ao, sợ hãi và hy vọng làm nhòa thông điệp.
Tới cuối, nếu trì chí, giọng nói đến với bạn trong giai đoạn ngắn ngủi này bằng âm điệu và ngôn ngữ của cõi trần, sẽ được thay bằng Tiếng Nói mà sẽ không bao giờ rời bạn.
Đôi lúc khi cảm thấy mình bị tách lìa hoàn toàn, không thể hướng về, hoặc ngay cả không muốn làm vậy do tính trọng trược của tình trạng vật chất, hãy cố tâm nhớ lại tất cả những gì bạn đã được dạy; cố gắng đứng qua bên những lo lắng của phàm ngã và đi tìm nguyên do của trở ngại này, vì bạn có thể biết chắc một điều là chắc chắn nó sinh ra từ đâu đó trong bản ngã của bạn. Thế thì chớ bao giờ trách móc những điều kiện bên ngoài hoặc người khác. Chỉ ai vô minh mới làm vậy. 
Tôi xin rời bạn với lời trấn an cuối cùng. Nếu bạn trì chí áp dụng những cách khác nhau mà tôi đã đề nghị cho dù có trở ngại, cuối cùng chắc chắn bạn sẽ có thể hòa được vào độ dài sóng của Linh hồn bạn. Sau đó bạn lại có thể tiến lên mức cao hơn, do tiếp xúc thêm với nó. Bởi như tôi đã khẳng dịnh nhiều lần, cũng như bạn là phàm ngã nỗ lực đi lên cõi mà linh hồn bạn sinh hoạt, thì linh hồn cũng luôn  tìm những nguồn cao hơn về minh triết và hiểu biết tinh thần vẫn còn vượt ngoài tầm của nó.
Chót hết, tôi muốn nhắc bạn lần nữa là quyền lực tái tạo và chữa lành lớn nhất là tình thương –tình thương dưới nhiều hình thức khác nhau, vì tình thương là sự tỏ lộ cho người cái vinh quang sắp tới. Vậy hãy tìm cách biểu lộ nó trong tất cả những gì bạn làm, và để tư tưởng của bạn luôn hướng về nó. Như thế một ngày kia trọn cuộc đời của bạn trên mặt đất sẽ trở thành sự biểu lộ của năng lực thiêng liêng này, và là vận cụ cho nó sử dụng.
Vậy, hỡi người con của trời và đất, hãy để tình thương từ nay là điều hướng dẫn cho bạn mọi lúc, trong những ngõ ngách, dưới mọi hình thức của đời, cái tình thương làm đẹp và tăng hoạt mỗi biểu lộ của sự sống. Hãy tập có lòng từ với mọi vật, mà trên hết thẩy là cho con người chung với bạn, nam và nữ, bao người như vậy vẫn còn sống trong tối tăm, sợ hãi và thù ghét. Hãy dùng óc tưởng tượng đi vào sự đau khổ và nỗi đau đớn của họ, và trên hết thẩy bằng  sự đồng hóa  nhờ trực giác.
Đừng quên rằng tình thương luôn luôn biểu lộ nó bằng cách cho ra; không nhất thiết là những món vật chất là điều tương đối dễ, và thường như là cớ để không cho ra thì giờ, tư tưởng, thông cảm và thực ra là cho chính mình. Khi tập cho ra trọn con người tới hết sức mình, bạn sẽ được giải thoát khỏi gánh nặng là sự phân rẽ cái ngã, việc si mê với những giới hạn của nó mà bao lâu nay đã cầm giữ bạn.
Và lúc nào cũng nỗ lực giữ tâm trạng hoan lạc, tỏa ra sự sáng; vì đây là sự phản chiếu của năng lực sáng tạo chữa lành và tân tạo, Ánh Sáng là Sự Sống.
Đừng bao giờ quên rằng khả năng thương yêu lớn thêm chừng nào, thì bạn càng tới gần hơn chừng ấy hiểu biết sự đôi chút về bản tính thật của Thiên Tính.
Bạn càng trở nên hoàn thiện chừng nào trong môi trường của bạn, dù nó nhỏ hẹp thế mấy, thể hiện năng lực tuôn ra của tình thương, tình thương này càng chói rạng trọn vẹn hơn trọn bản thể của bạn, và trưng cho bạn thấy những bí ẩn của nó.
Và bạn biết thương yêu chừng nào thì sẽ có được chừng ấy, không phải chỉ có niềm hoan lạc và an nhiên cho dù bao thăng trầm trong đời, mà cái khả năng là bạn trở thành nguồn bình an và chữa lành.
Và khi bạn thành công – chắc chắn ngày ấy sẽ tới dù sớm dù muộn – khi đồng hóa trọn tâm thức của mình với chính cái Nguồn của tình thương, mọi ước muốn chia rẽ sẽ mất biệt, chữ trở nên thừa.
Bạn sẽ là trọn, vì bạn sẽ trở thành ngọn lửa trong Ngọn Lửa và đạt được mục tiêu.
Bình An đến với bạn.
Mong sao tình thương tuôn vào, xuyên qua và chẩy quanh bạn trong lớp sóng vinh quang không ngừng tăng mãi.
Mong sao Ánh Sáng bên trong hợp nhất với Ánh Sáng bên ngoài, mong sao chúng hòa vào nhau, quyện lấy nhau, chiếu rạng.
Mong sao thiên cơ thành tựu và vận mạng của bạn được thành